Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)

 

Tất cả mọi người đều sửng sốt, không hiểu chuyện gì xảy ra, thậm chí Miêu Đồng còn tưởng đám người Mạnh Vấn Thiện đến gây sự. 

Mà khi cô ta nhìn thấy Lăng Dao giữa đám người, cảm giác bất an trong lòng lập tức dịu đi. 

Ai cũng biết, Quân Nhàn là học sinh của Lăng Dao. 

Lăng Dao xuất hiện có nghĩa là đến giữ thể diện cho học sinh, đây là ngôi sao hạng nhất đấy, những người khinh thường Bạch Dương và Quân Nhàn lập tức thay đổi thái độ. 

"Vậy mà Lăng Dao lại đến, trời ạ, điện thoại, điện thoại của tôi đâu? Mau chụp ảnh!" 

"Cứ tưởng hôm nay không có ngôi sao lớn nào xuất hiện, ai mà ngờ lại là người có tên tuổi lớn thế chứ." 

"Dù gì Quân Nhàn cũng là học sinh của Lăng Dao, cô giáo hỗ trợ học sinh là điều đương nhiên mà" 

Mọi người liên tục lôi điện thoại ra chụp ảnh. 

Người chủ trì cũng sợ bay màu, hình như trong kế hoạch không sắp xếp chuyện này? Nếu biết trước Lăng Dao sẽ đến, chắc chắn anh ta sẽ nghĩ mọi cách khiến nơi này long trọng hơn. 

Vào lúc mọi người đang rất bất ngờ, chuyện chấn động hơn đã xảy ra. 

Sau đó có nhiều ngôi sao lớn hơn lên sân khấu, tất cả bọn họ đều là nghệ sĩ ký hợp đồng với giải trí Ức Châu, toàn bộ đều là ngôi sao lớn trong giới, bình thường có tiền cũng không mời được, vậy mà hôm nay lại đồng thời tham gia đám cưới của Bạch Dương và Quân Nhàn. 

Thật sự cho đủ thể diện. 

Các phóng viên vội vội vàng vàng mở camera, mở microphone lên, lấy điện thoại ra, quay lại tất cả những gì ở đây. 

Tin tức lớn! 

Cứ tưởng hôm nay sẽ quay về vô ích, ai biết lại có biến lớn vậy. 

Đỉnh, thật sự quá đỉnh. 

Tách tách, tách tách, tách tách, tiếng chụp ảnh nối liền không dứt. 

Dưới lời mời của người chủ trì, Lăng Dao đi lên sân khấu, tỏ vẻ chúc phúc với cô dâu chú rể, hơn nữa còn tự biểu diễn bài "Kiếp này cùng làm bạn". 

Vẻ vang cỡ nào chứ? 

Bình thường những người ở đây hoàn toàn không có khả năng được gặp Lăng Dao. 

Hôm nay chẳng những được gặp, mà còn được nghe giọng ca hoàn hảo kia của Lăng Dao, nghĩ thôi cũng thấy lời. 

Buổi hôn lễ này, đến quá đáng giá! 

Tiếp đó, trong vòng vây chúc phúc của mọi người, Bạch Dương nắm tay Quân Nhàn đi lên sân khấu, đeo chiếc nhẫn kim cương tượng trưng cho tình yêu lên tay Quân Nhàn. 

Từ giờ phút này trở đi, Quân Nhà sẽ trở thành vợ của Bạch Dương. 

Chúc hai vợ chồng đồng tâm gắn kết với nhau. 

Sau khi hai người nói ba chữ "tôi đồng ý", cô dâu chú rể được mọi người chúc phúc. 

Hơn nữa, Quân Nhàn còn biểu diễn một bài hát mới cho các khách quý ở đây. 

Được nghe giọng hát của nghệ sĩ nổi tiếng như Lăng Dao, lại được hưởng thụ biểu diễn hoàn hảo của nhân tài đang lên như Quân Nhàn, buổi hôn lễ này đạt đến đỉnh điểm. 

Đương nhiên, tất cả chuyện này phải cảm ơn Giang Nghĩa. 

Tuy Bạch Dương muốn làm đơn giản nhưng dù gì đây cũng là đám cưới. 

Làm gì có ai không hy vọng đám cưới tưng bừng vui vẻ? 

Miêu Đồng cực kỳ hâm mộ nói: "Nếu sau này đám cưới của tôi cũng xa hoa như này, dù có bảo tôi đi chết ngay tôi cũng đồng ý nữa. Trời ạ, quá hoàn hảo. 

Giang Nghĩa mỉm cười lắc đầu, cô gái này điên thật rồi. 

Hôn lễ diễn ra đến 10 giờ tối mới kết thúc. 

Lúc Giang Nghĩa rời đi, còn sang bên cạnh nhìn thử, Mạnh Vấn Thiện vẫn đang bị nhốt trong quan tài, đau đớn muốn chết. 

Mấy người này, đáng lắm. 

Giang Nghĩa cũng không giảm hình phạt cho bọn họ, chỉ nhìn lướt qua, sau đó quay về với Miêu Đồng. 

Trên đường đi. 

Giang Nghĩa nhận được một cuộc điện thoại từ cục cảnh sát. 

"Alo, chiến thần, rảnh không?" Người gọi điện đến là phó cục trưởng cục cảnh sát - Hứa Tuấn. 

"Có rảnh" 

"Vậy đến cục cảnh sát một chuyến đi, có chuyện quan trọng cần báo lại với anh." 

"Được" 

Giang Nghĩa đưa Miêu Đồng về nhà trước, sau đó ngựa không ngừng vó đến cục cảnh sát, anh rất tò mò Hứa Tuấn có chuyện gì muốn tìm anh. 

Nhưng chắc chắn không phải chuyện gì tốt. 

Đêm hôm vậy rồi, lại còn là phó cục trưởng gọi điện đến, có thể là chuyện tốt gì được? 

Hơn một tiếng sau, Giang Nghĩa đến cục cảnh sát, đi vào văn phòng Hứa Tuấn. 

Hứa Tuấn tự đóng cửa lại, kéo Giang Nghĩa ngồi lên ghế sô pha, hâm hấp hỏi: "Chiến thần, nghe nói mấy hôm trước anh có PK với một người tên Khương Tiến Đạt, tranh giành quyền kinh doanh Phồn Tinh Các?" 

Giang Nghĩa gật đầu. 

Toàn bộ người ở thủ đô đều biết chuyện này, không có gì phải giấu giếm. 

"Ừ, vậy bây giờ chiến thần có nhận ra ông ta không?" 

Giang Nghĩa khẽ nhíu mày: "Đương nhiên nhận ra." 

"Được, anh đi với tôi" 

Hứa Tuấn dẫn Giang Nghĩa đến phòng giải phẫu, trên bàn giải phẫu để một thi thể dùng vải trắng che lại. 

Ông ta nói: "Một ngày trước chúng tôi phát hiện thi thể này, lúc ấy nhận được một cuộc gọi báo cảnh sát của một hộ nông dân, nói lúc anh ta đang đi đào đồ ăn dại đã phát hiện một thi thể. Chúng tôi lập tức điều cảnh sát đi, đào nguyên vẹn thi thể này ra mang về đến cục cảnh sát" 

"Chiến thần, anh nhìn thử thi thể này là ai." 

Giang Nghĩa đi về phía trước, đưa tay lật vải trắng lên. 

Dưới miếng vải trắng kia lộ ra một khuôn mặt trắng bệch đầy nếp nhăn, Giang Nghĩa liếc cái đã nhận ra, người này không phải ai khác mà chính là Khương Tiến Đạt mấy người trước đã PK với anh. 

Thật ra trước khi lật vải trắng lên Giang Nghĩa đã đoán ra, dù gì Hứa Tuấn cũng đã ám chỉ rõ vậy rồi. 

eyJpdiI6ImRwZE1wTjBqZHRrcCtuTk00RWl2M3c9PSIsInZhbHVlIjoiaXdLc2NaWWhVMWRGVmlsSGZzS3U3ZUl3aFlOUGxuMDlhXC9sMEVMTmZaTWswc1Z1RTJVaWlIaTNreDJHM2ViNCtKVVI1UkNyRVYzQjhKMGVNYzdFb0VMT2tUZnBablRWM1YxOVkzclc0RUdiemlyM0plWFAxcml4dFwvNnliemk3RXE5VU5GOUxuak85clhyejlvdlN2NSticURpU0pMYncyT3dqUUMxXC9nM1FSREhoRFBqVHU0UElVb24zWVRxUUdzaG5vNzZBNTRiaFpZSEtlSzlHNmtiUjU4U1g3Zmc0SWRIYk0xMDl0YUNBMU8ybmdKZU11Mm9mZ0YwSzRkNzJCanRra29na21ock92Ulh1U1ZrekR2T0tXTm9rc3FxR2JXaHgycUxmRFNxM25NZERqXC9DOTl0YTZLMzE4R05HeDlyY1dBTGV3NnpubU1GYzl0QmpuXC9NWVE9PSIsIm1hYyI6ImI0Y2ZkYTQxZWUxNTU3NTA4MzNlZmYyM2IwNjk2NmZlMjRlYzU0YWNlNGFiNWZmOTgzZjQwNWI5NTNjZmY0ZmUifQ==
eyJpdiI6InJqU3ZSeHRGejB3XC9aYzZkZEYrSlNBPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImxJUVRYMUV0OU85aWtPaENEbERhTWtRS2ZIMVp1c2t1NHRkMDMxNFpiYktxRkFjWm5KZkdERXRKNnM0ZVFHQUtXWmY1WDBSdk0rbTN6RnlSVUI4YU1GQXg5d0RvbjBwRndmRVlcL2NENVFBbWQ0SDhhbnFUQVoyVTBYbTFtSHpSNUZ3UmVHeGVURzZoQ2h2cmlMS3B5RWM3UWJWSFkwSFwvenBHUVVxWlN6OWgySUtkYWRQenRma0VHdnhGUWtBa1lYWFJTSmJDWStlOHBTVk5qT1wvRkhDYzFxQWJtRXNIMmF1ekMwNnZOUTQrVXduTXVhclFWMUNsY3EyUnN5bU85d21GSFwvdmRhU2taM0ZlTWR0U0p6K3JyTlNPWHFQbll6QXpZSzlKYklFTTY3Tlhxbm5RVXZ0a0Q2SDF3YjJzaFo2Rnh5akFUb2JTaElObWxiRlhVd1o4QVhBSHRPN1lsN0RHMVFVaEFWaWRYRUdHUWEyemJnV3l2emgwckdKcEhCM1A4Z1wvbjhLdjR3TzQ1WldSQVdyZU9iWVZWZ0wzUkhuNEd0ZnZDNjBlWmx6eHdmbytQNEQ5OHhlaVJ4VFRPMXdUc3RBV2kybnhHOERrQ0tTZkxmUmJQU1E9PSIsIm1hYyI6IjdhNWI3MjcxODE0Y2JkZWZlNjcyYTM3NDEyMzJkYWQ5YzcwMGE3YmJiMGVmM2FmZTFjOTgxNDFjYTA2OWE0ZDQifQ==

Phải biết, đến cả bản thân Hứa Tuấn, lần đầu tiên nhìn thấy xác cũng buồn nôn mất một lúc lâu.

Ads
';
Advertisement