Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)

 

Cú đá này đã khiến Mạnh Vấn Thiện bị đá gãy mấy xương sườn, anh ta nằm dưới sân khấu kêu oai oái, mấy nhân viên y tế lập tức chạy tới khiêng anh ta đi. 

Trò hề hôm nay cuối cùng cũng kết thúc. 

Dưới sự chứng kiến của hàng chục ngàn người, Bạch Dương nắm lấy tay Quân Nhàn, hai người ôm hôn nhau rồi bước xuống sân khấu. 

Giang Nghĩa cũng vỗ tay nhiệt liệt, vui mừng cho Bạch Dương. 

"Cái tên khiến người ta không hết lo này cuối cùng cũng ổn định rồi, hy vọng sau này anh ta có thể yên ổn và mỹ mãn bước tiếp bên Quân Nhàn. 

Trong mắt Giang Nghĩa tràn đầy hâm mộ. 

Đồng thời, anh nghĩ đến người vợ Đinh Mộng Nghiên ở khu Giang Nam xa xôi của mình. 

Anh đã rời khỏi Giang Nam gần tám tháng, thêm một thời gian nữa vợ sẽ sinh con. 

Giang Nghĩa thân là một người đàn ông thì phải ở bên cạnh vợ mình. 

Trong hai tháng cuối cùng, cho dù có thế nào thì Giang Nghĩa cũng phải giải quyết cho xong nhà họ Đàm, trở về khu Giang Nam, trở về bên vợ. 

Anh ngước nhìn những vì sao trên trời. 

"Vợ à, xin hãy cho anh thêm đôi chút thời gian. 

"Anh sẽ quay lại với em sớm thôi. 

Cùng lúc đó, bên trong biệt thự nhà họ Đàm. 

Đàm Vĩnh Thắng đã xem buổi phát sóng trực tiếp "fanmeeting", càng xem lại càng tức giận. 

Xem được một nửa thì dứt khoát tắt TV. 

Đàm Quốc Đống cười nói: "Ông nội, dường như trông ông rất không vui?" 

Đàm Vĩnh Thắng cười đáp: "Mấy tên khốn này thật biết cách tạo nét, fan meeting thì fan meeting đi, thế mà lại còn bày trò tỏ tình, cầu hôn gì gì đó, thật là không biết xấu hổ. Tiêu đề ngày mai không cần nghĩ cũng biết là về nhà họ Triệu. Ý tưởng tồi tệ của những tên khốn Giang Nghĩa, Triệu Hải Nhân này cũng nhiều thật." 

Lần này, ông ta thật sự đã hiểu lầm Giang Nghĩa rồi. 

Những chuyện này không phải do Giang Nghĩa sắp đặt, Giang Nghĩa cũng không ngờ sẽ có người tỏ tình tại buổi fan meeting. 

Nếu Mạnh Vấn Thiện không tỏ tình, Bạch Dương cũng sẽ không cầu hôn. 

Tất cả đều là thuận theo tự nhiên thôi. 

Tất nhiên, Giang Nghĩa, Bạch Dương và Triệu Hải Nhân đều phải cảm ơn Mạnh Vấn Thiện. 

Nếu không phải do Mạnh Vấn Thiện thì Bạch Dương cũng sẽ không đủ can đảm để cầu hôn, cũng sẽ không có được điều mình muốn là ôm Quân Nhàn vào trong vòng tay. 

Nếu không phải do Mạnh Vấn Thiện thì đã không gây ra tình huống lớn như vậy, những tin tức bên lề, độ hot thực của fan meeting cũng sẽ không cao như vậy. 

Nói chung, Mạnh Vấn Thiện chịu thiệt một mình nhưng lại tạo ra lợi ích cho những người khác. 

Từ kết quả đó cho thấy, anh ta thực sự là một người tốt "sẵn sàng giúp đỡ người khác". 

Đàm Vĩnh Thắng tức giận uống vài ngụm trà mới kìm nén được cơn giận của mình đôi chút, tỉnh táo hỏi: "Bảo cháu tìm người, cháu tìm thế nào rồi?" 

Đàm Quốc Đống thành thật trả lời: "Là Khương Tiến Đạt bác của Khương Lị, từng bị nhà họ Khương đuổi khỏi giao tộc sao? Tìm được rồi, nhưng ông ta bị bắt vì ra ngoài chơi gái điếm, cháu đã bỏ ra chút tiền nên sáng sớm mai ông ta sẽ được thả ra. Ngay khi ông ta được thả ra cháu sẽ dẫn ông ta đến chỗ ông nội ngay" 

Đàm Quốc Đống khẽ ngưng một lúc rồi nói tiếp: "Chỉ có điều con hàng này thật sự chẳng ra gì, ăn uống chơi gái điểm đánh bạc thứ gì cũng có cả. Lúc đó khi ông ta rời khỏi nhà họ Khương, mặc dù nói là bị đuổi nhưng nhà họ Khương cũng cho ông ta rất nhiều phí nghỉ việc. Hai công ty với dòng tiền mặt mấy tỷ bạc" "Nếu làm việc chăm chỉ thì có thể làm nên sự nghiệp. Không nói giàu có quyền thế, ít nhất cũng có thể làm chủ một doanh nghiệp nhỏ" 

"Nhưng nhiều năm trôi qua như vậy nhưng Khương Tiến Đạt không làm gì cả, thậm chí còn tiêu sạch mấy tỷ bạc tiền mặt từ hai công ty vì ăn chơi, gái gú và cờ bạc" 

"Bây giờ ông ta sa cơ nghèo túng." 

“Ông ta chỉ là một kẻ vô dụng thôi, ông nội, cháu không cảm thấy ông ta sẽ giúp ích được gì cho chúng ta hết.” 

Đàm Vĩnh Thắng gật gật đầu, nói: "Mọi thứ đều có ưu điểm và nhược điểm. Ông ta là một tên vô dụng, sa cơ nghèo nàn nên mới càng cần tiền hơn, cũng càng căm hận nhà họ Khương khi ấy đã đuổi ông ta ra khỏi gia tộc hơn. Nếu bây giờ ông ta giàu có và quyền lực thì không chắc sẽ hợp tác với chúng ta" Đàm Quốc Đống khẽ gật đầu: "Nói cũng đúng." 

Một đêm trôi qua. 

Khoảng chín giờ sáng hôm sau, một chiếc ô tô dừng trước cổng biệt thự nhà họ Đàm, chiếc xe này là từ trong tù lái thẳng đến. 

Cửa xe mở ra, một ông lão khoảng bảy mươi tuổi luộm thuộm, râu ria xồm xoàm đầy mặt, dáng người mập mạp hèn hạ bước xuống xe. 

Không phải ai khác, chính là Khương Tiến Đạt. 

Dưới sự dẫn dắt của quản gia, Khương Tiến Đạt thay giày, đến sảnh chính của biệt thự nhà họ Đàm, đi đến trước mặt Đàm Vĩnh Thắng. Ông ta nhếch môi cười ha hả trông khá dung tục rồi nói: "Cái đó, ông chủ Đàm, lần này cảm ơn ông vì đã cứu giúp. 

Đàm Vĩnh Thắng liếc nhìn ông ta, quả nhiên đúng như những lời mà Đàm Quốc Đống đã nói, dung tục, không có tài cán gì. 

Bình thường ông ta ghét nhất là loại người này. 

Nhưng lúc này ông ta rất cần Khương Tiến Đạt, thế nên không thể không nhẫn nại nói: "Khương Tiến Đạt, tôi không cứu ông miễn phí" 

Khương Tiến Đạt vui cười hớn hở nói: "Tôi hiểu, tôi hiểu, ông ngồi trên cao, đương nhiên sẽ không cứu tôi một cách vô duyên vô cớ. Có chuyện gì mà tôi có thể giúp thì cứ việc nói" 

Cũng rất thức thời. 

Đàm Vĩnh Thắng nói: "Ông già nua không tiền không thể, sa cơ nghèo khó, tôi thật sự không thể nhìn nổi. Tôi cứu ông, hy vọng ông có thể thẳng lưng tự tin trở về nhà họ Khương và lấy lại những thứ nên thuộc về ông" 

Vẻ mặt Khương Tiến Đạt mơ màng. 

Ông ta đã bị đuổi ra khỏi nhà họ Khương ba mươi bốn mươi năm rồi, còn có thể lấy lại được cái gì? 

Ông ta ngu xuẩn nói: "Tôi không để lại gì ở nhà họ Khương cả." 

eyJpdiI6Im9FSkt2OEQ3bXZDYVJaOHhBd3ArS2c9PSIsInZhbHVlIjoiZGtzaVZWbEVNXC95d2w5Z3VmV253a3FkUXpsSndId041bGNEVDJCTktXOVdCaDEyQzNHaENWVDZiSTh5UDhqNkE5NWhnNUNPdWRKZ1BrbU1ZWFdQSFwvaXdxTHg3aGlYWDBuWlVZTHo4MndLaG81UlZ3RkZvOGFvWDhGUmU4bmt1VCIsIm1hYyI6ImI4NTE2YzgzOTQ5NWZjMjAwYjc0NDEzZjFmMWU4NjI5M2JiOWQwMWM0NjU0NWJhYWJhM2E1Y2FmMTQ5ZTc2MWIifQ==
eyJpdiI6IlBKalNBS0N6RG0rd3ZtWHRCS2ZVOFE9PSIsInZhbHVlIjoiamdOVXpaY0VONGVLa2NnZXQ3N3VnY1Z1VFdOZEJJVVE0RHJpeDg5WTFiSjBqVUptM1pyMHRISklJYytrK1RqSERFc0J6cUhYV0cxZkp5M25sR3RsVE9LQjRPbUZ1OTFZcXZ4RUlWUTVcLzVPdHpqSWxOcFdnbEh6TFMyWjQ1K3VwS1NFdlVic0o2MUJvUzFrV1IyVVlvUT09IiwibWFjIjoiYmM0OTYyOGU2MmFmZDZiYTgwNTRjNzcxNzRlYjhiMWNhNzlkODIxYmVkM2NiN2FiZTcyMmQzZTRjODVmMzYzYSJ9

"Nhà họ Khương, vị trí gia chủ!"

Ads
';
Advertisement