Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)

 

"Được, tôi biết rồi." Giang Nghĩa đứng lên và nói: "Tiền bảo lãnh ba mươi tỷ sẽ do trợ lý của tôi nộp, hiện giờ tôi có thể đi chưa?" 

"Anh đi được rồi." 

Giang Nghĩa đứng dậy bước ra ngoài, Hứa Tuấn phía sau nói thêm một câu: "Chiến thần nhớ đấy, anh nợ tôi một bữa cơm" 

Nhìn bóng lưng Giang Nghĩa rời đi, Hứa Tuấn khẽ thở dài. 

Ông ta lẩm bẩm: "Nhà họ Đàm bắt tay với nhà họ Khương cùng nhau đối phó với Giang Nghĩa, cho dù là chiến thần Tu La, e cũng khó chống lại hai dòng họ hợp tác cùng nhắm vào? Chẳng biết mình có được ăn bữa cơm này không?" 

Giang Nghĩa rời khỏi đồn cảnh sát, sau đó ngồi vào xe Bạch Dương. 

Chiếc xe nổ máy. 

Bạch Dương hỏi: "Chỉ huy, sao mọi chuyện thành ra như vậy?" 

Giang Nghĩa bất đắc dĩ đáp: "Tin nhầm người, tôi cho rằng lòng tốt sẽ được đền đáp xứng đáng, ai ngờ thứ nhận lại là lấy oán trả ơn. Về nhà cũ nhà họ Khương, tôi muốn gặp mặt bà Văn một lần" 

"Tuân lệnh." 

Bạch Dương nhanh chóng lái xe đến trước cửa nhà cũ của nhà họ Khương, sau khi thông báo, chiếc xe lái vào trong. 

Giang Nghĩa dẫn theo Bạch Dương vào trong biệt thự nhà họ Khương, vừa lúc nhìn thấy bà Văn và Khương Lị ngồi trên ghế tràng kỷ. 

Thấy Giang Nghĩa quay về, bà Văn nói mát: "Ôi chao, chủ tịch Giang của chúng ta đúng là lắm mánh khóe tài tình, chỉ mới vào cục cảnh sát không đến nửa 

ngày người ta đã thả cậu ra rồi? Tội danh gây nguy hại cho an toàn công cộng phản nhẹ thế à?" 

Giang Nghĩa cười khẩy, nói: "Cảnh sát đã điều tra rõ ràng, động vật nguy hiểm do nhà họ Đàm thả, sau đó bọn họ tự tố cáo, tôi nhiều nhất bị phán lơ là việc giám sát, nộp tiền bảo lãnh là được thả" 

"Chà chà, từ khi nào tốc độ điều tra của cục cảnh sát tăng nhanh vậy?" Bà Văn không vừa lòng nói. 

Cuộc đối thoại giữa hai người ngày càng gay gắt. 

Khương Lị lo hai người cãi nhau nên nhanh chóng giảng hòa: "Xem ra mọi chuyện do nhà họ Đàm gây ra, về sau chúng ta phải đề phòng cẩn thận hơn. Chủ tịch Giang, cậu quay lại là tốt rồi, dù sao người vẫn là quan trọng nhất. Vừa nãy tôi còn đang lo, nếu cậu bị giam thì công ty khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc sẽ ra sao?" 

Giang Nghĩa không hề để tâm đến những lời hay ý đẹp của Khương Lị. 

Bởi lúc này, anh đến đây chỉ vì muốn biết câu trả lời. 

Giang Nghĩa thờ ơ nhìn bà Văn, nói: "Tuy nhà họ Đàm đáng trách nhưng điều khiến tôi không hiểu nổi, nhân viên giám sát của Địa Ngục Tu La sao có thể sơ ý và bất cẩn đến độ tùy tiện để cho động vật nguy hiểm nhà họ Đàm vào trong? Đó không giống với lỗi sai do người quản lý một công ty kinh doanh mười mấy năm sẽ phạm phải. 

Lời nói thẳng mặt, chỉ thiếu chỉ đích danh do bà Văn gây ra. 

Nào ngờ bà Văn còn dứt khoát hơn Giang Nghĩa. 

Bà ta gầy mép váy đỏ rực của mình rồi ngước lên nhìn Giang Nghĩa, trong mắt đầy sự căm thù, nói: "Khỏi cần nói bóng nói gió, chẳng phải cậu nghi ngờ tôi 

sao? Tôi nói cho cậu hay, chuyện lần này do tôi và đám người Đàm Vĩnh Thắng bày ra! Vốn định tìm thêm nhiều chứng cứ khiến cậu bị giam tám, mười năm gì đó, không ngờ cậu ra ngoài nhanh như vậy. Xem ra tôi đã xem thường Giang Nghĩa cậu rồi" 

Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn bà Văn. 

eyJpdiI6IlU5VjRaN2tueHBObHRRcGxza1lXOFE9PSIsInZhbHVlIjoidDFHSDdOTUVQTm41ZXNyMHhySTlRbHNvNnVHcmdRbHJsMUljRkc0TytqNVBjTWNXQktiZWZJSWhvNGJqdnFmUXJ4N2x5UnVVM0tOQ0RnM1UyaDduelwvK2N3aE1TVks4VVd4Q29aK2FhWEZrRVN6U2V3a3JVVFk0em5OZ2lcL1FsUmF3V3JBWGd3TmZ0emsyY3RvR1wvU0s1QnhxU2FlTDlic3lrYU1LRStWVkRKNFVva0JpZVpDMDk0Ynp2Q2JSR1Jub2FtVzhLTldUUldxMmxNNzBjMkRicXVITUFlVmt4R2VOczB3V29HR1UwcHFsT3FcL2NIcEJqS1FLbHlLbE9FUFp0V1diMEVacjE1K1QxeFNDZHVOaUJLZXY1NEpwTHpzT01WK3dzSWJXQXZaQUh3Mm9Rb2tNNVRLbHQ0Sm5nN0EyIiwibWFjIjoiZWUwZjAwODI5Nzk5ZTk1OWNmNGQ4MTAxMGEzNjc1M2ZhNzczZGU2NTU4ZTJjNWVmMmNlODgwMGM0ZWFkYWZlYyJ9
eyJpdiI6Imw2bjZyQThtMUtoQnVaQkdVMmZmTVE9PSIsInZhbHVlIjoiMkRERlE5bGVhOVdtYUh4YXRwVTZrRTIwNFRXSWpiV01SWjNqbFVzSnBLQXlZSzh2TXlDeFF0WHRXRE9RMklLS3k5bDIxRG5HZjZWV1FnQURVbTJLQ0lLTW5RSHVjRDJyN0Ztdzk5RU9nejB5QVdXSzdZXC9zRGVQeHZWaGNMR2tpa1drREJUQWdFelZyWlBxaUpEdVh1d29YWWV3ejAwZEphNkRJNUxhK09WZkcrRWxBcGlKSEpYZHo3aHZVTXVlMjgyQmxzaGpiK1pQTHlnRllcL3JYKzZ5Z2hYRlduU1pLS1QwTTRaNGZYYmY2NHlDeHJoQ0RLTjRUcTZlNFBCazdWdmJsTlduSFQ5UElsSXJzV1VtT0hFZz09IiwibWFjIjoiZjZlZDhiMmMyNmVkYTZjZWQ0NDFlNDE5MjExNGE2NGFjM2I5OTc4OTQwNzliZjc3MjZkODQ1NWEzNzA0MzhmNiJ9

"Vì sao ư?" Bà Văn ngửa đầu, chỉ tay vào Giang Nghĩa, giận dữ quát lên: "Bởi vì cậu ta tự tay tiễn chồng và con trai em vào ngục giam, cả đời làm bạn với bóng tối!"

Ads
';
Advertisement