Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)

 

Triệu Hải Nhân bèn hỏi: “Giang Nghĩa! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao mọi thứ lại thay đổi nhanh đến thế? Không cho người khác có chút thời gian để tiếp thu gì cả!” 

Giang Nghĩa giải thích: “Thật ra người mà anh nhìn thấy trước đây và người mà anh đang nhìn thấy bây giờ đều là cô ấy thật. Khi còn nhỏ, Quân Nhàn đã gặp một trận hỏa hoạn lớn nên nửa khuôn mặt bên trái của cô ấy từng bị bỏng và để lại sẹo. 

“Mấy ngày nay tôi rời khỏi thủ đô là vì tới nơi khác để tìm kiếm thuốc thần chữa trị. Trời không phụ lòng người nên đã để tôi tìm ra được nó. 

“Trong hai ngày qua, tôi và ông chủ Mạc đã chữa lành vết sẹo trên mặt của Quân Nhàn. 

“Những gì anh đang nhìn thấy lúc này chính là Quân Nhàn đã khôi phục lại trạng thái ban đầu, hoàn hảo và không còn vết sẹo nào. Thế nào? Anh có hài lòng không?” 

Sau khi nghe xong toàn bộ câu chuyện, trong lòng Triệu Hải Nhân rất khâm phục. 

Năng lực y thuật của Giang Nghĩa thực sự đáng kinh ngạc và xuất chúng, ngay cả vết sẹo cũ đã tồn tại mười mấy năm cũng có thể chữa khỏi. 

Anh ta nói: “Quá tuyệt vời! Vết sẹo trên mặt Quân Nhàn đã hồi phục thì đây cũng là thời điểm để chúng ta đánh trả! Nhà họ Đàm đã đắc ý quá lâu rồi!” 

Giang Nghĩa gật đầu: “Tôi cũng nghĩ vậy. Cậu cả Triệu, anh có kế hoạch gì không?” 

“Tất nhiên là có” Triệu Hải Nhân nở nụ cười ác ý rồi nói: “Tôi là người chẳng có năng lực thực sự nào nhưng lại có rất nhiều ý tưởng xấu xa. Chẳng phải nhà họ Đàm đã sử dụng vết sẹo của Quân Nhàn để hãm hại chúng ta sao? Bây giờ Quân Nhàn đã bình phục rồi. Những thương tổn mà chúng ta đã phải chịu đều phải trả lại toàn bộ cho bọn họ! Mọi người không cần xen vào, chuyện còn lại cứ giao hết cho tôi xử lý đi 

“Chương trình cần phải làm lại một lần nữa. Quân Nhàn cũng phải trở thành một ngôi sao lớn. Tôi và nhà họ Đàm vẫn chưa xong đâu!” 

Triệu Hải Nhân cười lớn rồi rời khỏi tiệm thuốc Hồng Hội. 

Khúc dạo đầu cho trận chiến giữa nhà họ Triệu và nhà họ Đàm lại bắt đầu một lần nữa. 

Biệt thự nhà họ Đàm. 

Đàm Quốc Đống vội vàng chạy vào nhà, vừa thở không ra hơi vừa tức giận nói: “Ông nội! Đã xảy ra chuyện rồi. 

Đàm Vĩnh Thắng quay đầu nhìn thoáng qua: “Làm sao lại xảy ra chuyện nữa rồi? Sao mọi chuyện trên thế giới này đều không buông tha cho nhà họ Đàm chúng ta thế?” 

“Không phải tất cả đều ngăn cản chúng ta mà là nhà họ Triệu luôn gây khó dễ cho chúng ta!” 

“Nhà họ Triệu?” Đàm Vĩnh Thắng cười vui vẻ: “Chương trình của nhà bọn họ thất bại, không biết phải bồi thường bao nhiêu tiền, làm gì còn tâm trạng để gây chướng ngại cho chúng ta?” 

Đàm Quốc Đống nói: “Chuyện cháu muốn nói chính là chuyện này đấy! Vừa rồi, trên Facebook đã chính thức đăng tin rằng: “Giọng ca vàng nước V” sẽ tiếp tục tiến hành, đêm nay sẽ không kết thúc. 

“Cái gì?” Đàm Vĩnh Thắng hỏi: “Đầu óc của người nhà họ Triệu có bệnh sao? Tai tiếng của Quân Nhàn vẫn còn đó, vậy mà bọn họ vẫn dám tiếp tục chương trình ư? Không sợ bị người ta chỉ trích tới chết à?” 

“Ai nói không sợ chứ?” Đàm Quốc Đống nói: “Có lẽ là họ sợ bồi thường nhiều tiền nên mới bất chấp tới cùng thôi” 

Đàm Vĩnh Thắng cười khẩy rồi nói: “Được! Tốt lắm! Nếu bọn họ đã dám bất chấp thì chúng ta cũng không cần khách khí nữa. Chương trình buổi tối của chúng 

ta sẽ phát sóng cùng lúc với bọn họ để cạnh tranh, sau đó để những người dùng ảo dắt mũi dư luận bằng cách phát tán những bức ảnh xấu xí của Quân Nhàn trên diện rộng nhằm lôi kéo cảm xúc của khán giả và cùng nhau tẩy chay họ. 

Đàm Quốc Đống gật đầu: “Hiểu rồi! Cháu sẽ đi làm ngay” 

“Còn nữa... Đàm Vĩnh Thắng hỏi: “Nghe nói Giang Nghĩa đã trở lại rồi sao?” 

“Đúng vậy. Tên đó vừa trở về đã lập tức quấy nhiễu đám anh em mà cháu sai đi làm khó Quân Nhàn. Tất cả đều bị chặt đứt đầu ngón tay, thật sự quá tàn 

nhẫn” 

Đàm Vĩnh Thắng tiếp lời: “Mọi người không chết là tốt rồi. Tên Giang Nghĩa kia nổi tiếng tàn ác và bụng dạ nham hiểm. Ông đang tự hỏi liệu việc Triệu Hải Nhân cố chấp biểu diễn và việc Giang Nghĩa trở về có liên quan với nhau hay không?” 

eyJpdiI6Ikl5SGtRUzAzQzFyMTNjaEMwUGZCZ0E9PSIsInZhbHVlIjoicHpmTlZIMnAzNmR6Snc4cjFnT01wdjMzV2RMb0x5alhHdVwvNEFsNUZLaFNqTUs1UEt5czcyc2pYbVdLb1pqK3RUTyszdnZnSFwvT3hLY202WW9Ya0M5WWkzRXZCQXRNRkpnN2FhR29vZ0xwVzJ3MUNXeW5TN2MzeDlDMEFWXC9VS1ZidUNzSldld2toUjM2MHpreVwvaytMK3FjNWo1XC9XNkUzTVVBTUxOeStVSzA2XC9ncUVSalFrek12MFwvc2JUZ1JCZ21iYmZoQ2xjbm5cL3R4dWFJcTk4aWxab1NzYkp6aFJwd3JTaHdJczd1aWtZZkdCZkVWZERmZFAxUFBkYUdFd2ZiTTFiQTRrcXZzR1hyajFBa2ljNzJJcDdvNlFGN2FWMHRVVnlmZythamlJVUVXbkhubU9LbzVMbGlrUVBFUGx0YlFPUjV2RTZxQllZc28zNkNJSlZ2UUR4bCsxUGJrZXlNYllwazdaMFlrSEFzTnlHRjFYaEtwR24ydVQyM1d4U2x2bm9NQTBtbytIc2ozb3JFR0FWcUdFOEhHb1RlOFlIQ2JMNDJRbUJVNXRVOXlyU002U2hGUlppS0ppSnJVQ3F0M1ZBQ0Q3bXFKeHVQRThPeXVuQUxVQT09IiwibWFjIjoiMzBhZTM1NDdkNDY2ZDYxMTE0NTEzZmQzYjZmOWI3NGEyNWFlYTkzYTVlODRmMDFmNTBiYzZjNWI0YjcxODM3MSJ9
eyJpdiI6IklCVlpyTXE5ZmF2VkpUOUhYOXV2WkE9PSIsInZhbHVlIjoiVmpuZFMzcjF6M1Y2SG80OTFUaGFCaitNdGdybE9YOWxaNjFyaklrSEd1WTk2MzBCTVFEZkEwYW5CdzV1cnBZZ0hMQlFTOHMzXC9WZVBUeWd2MTVhZ3g1WjlJWXdRS1wvR010bDlrQ09Bbjc0WkVTaUR0TkJab0R5TmhOaVI0VTZ5UjlJbnFtRXdwODRxM1lFRm15XC8zU3BYRTNPdit2NHJsemc2SjR4QXhHXC9oNlBuWGFGa0hwNmQweG9EQjlOZ2ZaNlJTdFVBNjUrMzM3YnBicitQdUhEaEE9PSIsIm1hYyI6ImMwNWNlYzlkZWEzOGI3NzhmOWM1ZDI5YmM2MWM4ZmUzZTMzYmZiNmVjN2FlMjNmNjc2NDdiYTE2OTY5Y2U3YjIifQ==

“Cháu biết rồi, thưa ông nội.

Ads
';
Advertisement