Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)

 

Những lời này cũng nói ra rồi, chính là chỉ rõ mục đích của đối phương, đã không còn gì để nói nữa, tất cả mọi việc đều phơi bày trước mặt. 

Trước đó đám người kia bị lửa giận làm đầu óc mê muội, bây giờ cũng trở nên tỉnh táo hơn nhiều. 

Ngụy Lương Huân khá ngượng ngùng. 

Nói thật, từ sau khi cô ta xuất đạo, chưa từng gặp phải đối thủ khó ứng phó như Giang Nghĩa. 

Mỗi lần cô ta muốn bôi đen, uy hiếp một thương gia, đều sẽ chuẩn bị thật tốt trước, chế tạo ra chiến thuật cực kỳ thích hợp! Cho nên mới có thể trăm trận trăm thắng. 

Lần này cũng vậy. 

Chỉ là giả rốt cuộc chính là giả, dù cô ta đã chuẩn bị chu toàn, nhưng vẫn không thể lừa được đôi mắt Giang Nghĩa. 

Giang Nghĩa nhìn chủ nhân đám thú cưng còn chuẩn bị gây sự kia, nói: “Các người nói hệ thống phục vụ của rừng rậm động vật tồn tại vấn đề, khiến thú cứng của các người chịu tổn thương. OK, các người chịu tổn thương gì, tất cả đứng ra nói đi?” 

Không ai dám nói nữa. 

Kỹ thuật ngụy tạo của hai người trước cao siêu như vậy, cũng bị Giang Nghĩa vạch trần trước mặt mọi người, những người khác còn không bằng họ, đứng ra không phải là cố ý chuốc phiền phức sao? 

Họ vốn đều nhằm vào danh hiệu Bạch Cốt phu nhân” của Ngụy Lương Huân. 

Cho rằng có thể cùng cô ta kiếm chút tiền, ai nghĩ tới sẽ bị vả mặt ở đây, thật là vỏ quýt dày có móng tay nhọn! 

Ngụy Lương Huân nhìn quanh một vòng, phát hiện đã không còn ai dám đứng ra nữa. 

“Một đám phế vật!” 

Đây là lần đầu tiên thất bại kể từ khi Ngụy Lương Huân xuất đạo, bài học thảm thiết. 

Cô ta chỉ vào Giang Nghĩa: “Anh tên gì?” 

“Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, Giang Nghĩa. 

“Giang Nghĩa? Được, tôi nhớ anh rồi, anh chờ đó cho tôi, chuyện của hai chúng ta chưa xong đâu! Món nợ hôm nay tôi sớm muộn cũng sẽ tìm anh tính sổ, rút!” 

Nghe thấy Ngụy Lương Huân cũng đã nói vậy rồi, Văn Vân Chi và Khương Lị đều mừng như điên. 

Trước nay chưa từng có xí nghiệp nào có thể an toàn rút lui trong tay Ngụy Lương Huân, hôm nay họ xem như đã đạt được tiến triển mang tính đột phát. 

Có thể như vậy đã rất tốt rồi. 

Tuy nhiên, Giang Nghĩa dường như vẫn chưa hài lòng thế này. 

Anh nhàn nhạt nói: “Ngụy Lương Huân, cô cho rằng cô đi được sao?” 

Hu? 

Mọi người ngoài ý muốn. 

Giang Nghĩa điên rồi sao? Đã chiếm hết ưu thế, cũng được rồi, chó cùng dứt dậu! Anh ép Ngụy Lương Huân vào đường cùng, quay đầu cô ta sẽ báo thù càng ác độc, anh chịu nỗi sao? 

Đương nhiên, đây là suy nghĩ của người thường. 

Chiến thần tu la khi nào thì từng sợ hãi người khác? Từ sợ này không tồn tại trong từ điển của Giang Nghĩa! 

Ngụy Lương Huân quay đầu nhìn Giang Nghĩa, cười. 

“Thế nào, chẳng lẽ anh còn muốn ra tay với tôi? Đến đi, anh đánh tôi đi, anh động vào cọng lông của tôi, tôi đảm bảo anh ngồi tù cả đời, kiếp này đừng hòng ra ngoài!” 

Năng lực của Ngụy Lương Huân có mắt đều thấy. 

Không có việc gì cũng có thể bịp bạn, huống hồ là có việc? Cho nên, đối phó cô ta, tuyệt đối không thể động thủ. 

Giang Nghĩa nói: “Chúng ta đều là người văn minh, không động thủ” 

“Không động thủ anh kêu quái gì?” Ngụy Lương Huân giơ ngón tay thối với Giang Nghĩa: “Bà đây bây giờ đi, tôi xem anh có thể làm gì tôi?!” 

Không đợi cô ta nói xong, đã nghe thấy tiếng còi cảnh sát. 

Mọi người quay đầu nhìn, chỉ thấy bảy tám xe cảnh sát dừng lân cận, rất đông cảnh sát chen ra, chạy về phía này. 

eyJpdiI6IncxZlRpNG1CdUtJNkVzTWZOcyttMHc9PSIsInZhbHVlIjoiTVFySU9RMHg5dVdHMGtaNE1uXC9jZkdQNW9tTG4zelI1eFFMMFhwMlJtOUx3T0VPdUNIRnNhRm1hdG0waHFETTZiSSsxM2VIeFdBSm0rU3NHQnlmWDF3U21hZit0MXNLakhhalJcL29HYVBZSCthSWQrSWk4aU1kRlZVWHlTRWRuNXlqd0Q4UHlSOUh4cXN4N0E5bXIrbUE9PSIsIm1hYyI6ImNjZWJmNTg2YmJkMmRlYTUxYTc4NjU5NzczM2IzYzFmYzY4NWI0YTJhMWNmNmJiMTkwZDdkNDBhNDc4MmI0NWMifQ==
eyJpdiI6IlVFRW1oZURyYnBGUFU1SnVpWTFoQWc9PSIsInZhbHVlIjoiXC8rVHhnaG5iS3RYTEVBMGg4bFNjbkhOaG5yY0cyOEdNdDNyUFVkeU1haEVKeWNtT1N2WmxkbHM1OTFnaDNZU2xFRmdEMkZHc2diemVOZ0VxVlRDdTcrbzJjYU5TMVwvem9YZjM5SkZUWlBLZ015UGdRS1BYSEdMSEZmbU5KaVBEXC8iLCJtYWMiOiIyM2NmMWVmN2RmYjQ0ZWIzMzE0YTY5ODQ0NTJkYzAwMzNlYjM4NjM2ZjdhNzUyOTI5NWRiZjJiMjNlZTlhZGE1In0=

Giang Nghĩa nhàn nhạt nói: “Ngụy Lương Huân, cô và họ uy hiếp rừng rậm động vật, cô cho rằng thật sự có thể đi là xong sao?”

Ads
';
Advertisement