“Dạ.” Quân Nhàn nhẹ gật đầu.
Cô ta lập tức biểu diễn ca khúc mà mình quen thuộc nhất ở trước mặt tất cả mọi người - Giang Thành tử.
Cũng là lời cũ nhạc mới, mang phong cách dân tộc.
Ca từ duy mỹ, khúc nhạc du dương, cộng thêm âm thanh động lòng người của Quân Nhàn, thật sự rất hay.
Mọi người đều nhịn không được mà vỗ tay.
Một khúc hát kết thúc, tất cả mọi người đều hô to: “Pass, pass, pass.
Nhưng Lăng Dao chỉ hơi cúi đầu xuống, trong ánh mắt có chút do dự.
Quân Nhàn lập tức căng thẳng.
Kết quả như thế nào?
Một lát sau, Lăng Dao trả lời: “Quân Nhàn, ca từ của cô rất tuyệt, âm sắc cũng rất đẹp, nhưng kỹ năng biểu diễn của cô vẫn còn có sơ sót, có phải là chưa được đào tạo chuyên nghiệp không?”
Một câu liền nói trúng.
Quân Nhàn gật gật đầu: “Tất cả đều là do tôi tự học, còn có nhiều chỗ bản thân vẫn còn chưa hiểu cho lắm, đều là một mình tìm tòi nghiên cứu.
Lăng Dao mỉm cười: “Vậy thì đúng rồi, cách xử lý của cô vẫn còn nhiều chỗ có vấn đề, thậm chí còn có vẻ hơi gượng gạo.
Những lời này căn bản không phải là đang nói đùa.
Quân Nhàn có chút thất vọng.
“Có điều..!” Lăng Dao nói: “Chương trình này của chúng ta cần chính là giọng hát hay mà không phải là kỹ năng tốt, kỹ năng không tốt thì có thể chậm rãi học, rèn luyện từ từ, giọng hát không hay thì không học được rồi. Quân Nhàn, tôi rất thích giọng hát của cô, cho nên, cô đã được chọn.
Kết quả thay đổi.
Quân Nhàn vui mừng khôn xiết.
Cô ta vui đến nỗi muốn nhảy cả lên, hai tay không kiềm chế được mà run rẩy: “Cảm ơn, cảm ơn cô.
“Còn có một chuyện. Lăng Dao chỉ vào mũ của Quân Nhàn: “Tại sao cô cứ luôn đội mũ che mặt thế, như thế này không tốt lắm đâu?”
Giọng nói của Quân Nhàn run lên nhè nhẹ: "Tôi... hơi bất tiện khi tôi phải cởi mũ xuống, tôi xin lỗi”
Nói như vậy, mọi người đều hiểu.
Chắc chắn là trên mặt có vấn đề mới ngại để người khác nhìn thấy, cho nên mới dùng mũ để che khuất mặt.
Lăng Dao liền nói: “Ừm, chuyện này cũng không thể làm khó. Vậy Quân Nhàn, cô chuẩn bị cho thật kỹ đi, chuẩn bị cho cuộc thi đấu chính thức, tôi mong sẽ nghe được giọng hát hoàn hảo của cô trong sân khấu tiếp theo”
“Tôi nhất định sẽ cố gắng. Quân Nhàn mừng rỡ nói.
Lần này, cuối cùng mọi người đều vui vẻ.
Không đợi Giang Nghĩa kịp chúc mừng một tiếng, điện thoại di động của anh liền vang lên inh ỏi, lấy điện thoại ra xem, là Khương Lị gọi tới.
“Chào bà khương, có chuyện gì không?”
“Chủ tịch Giang, ngày mai cậu có rảnh không? Tôi muốn mời cậu đến nhà tổ nhà họ Khương một chuyến.
Nhà tổ nhà họ Khương, nói là nhà tổ nhưng thật ra là nhà tổ được sửa chữa lại, đó là một trang viên xa hoa to lớn, là nơi ở của nhân vật có mặt mũi ở nhà họ Khương.
Người bình thường căn bản không thể vào đó.
Cho dù là người nhà họ Khương mà có cấp bậc không đủ thì cũng đừng hòng có thể vào nhà tổ nhà họ Khương.
Giang Nghĩa đã nghe nói đến sự tồn tại của nhà tổ nhà họ Khương từ lâu, chỉ là không có cơ hội đến tham quan, ngày hôm nay nhận được lời mời của Khương Lị, nào có lý do từ chối cơ chứ?
Nói không chừng còn có thể đạt thành mối quan hệ hợp tác với nhà họ Khương, trợ giúp cho sự tấn công vào nhà họ Đàm càng mãnh liệt hơn.
“Tôi rảnh” Giang Nghĩa trả lời rất ngắn gọn.
“Vậy được rồi, ngày mai tôi sẽ sắp xếp xe đến đón cậu. À đúng rồi, làm phiền cậu mang theo hòm thuốc.
Cái gì?
Đem theo hòm thuốc?
Có nghĩa là cần phải chữa bệnh cho ai đó.
“Vậy chủ tịch Giang, ngày mai gặp.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất