Trong hội trường, đại diện của các thế lực đã ồn ào tranh cãi nhau.
Đúng lúc này, Dương Chấn xuất hiện ở trong hội trường.
Nhìn thấy bóng dáng trẻ tuổi của Dương Chấn, mọi người trong hội trường đều đồng loạt nhìn Dương Chấn, vẻ mặt vừa ngạc nhiên vừa tức giận.
Họ không biết tại sao hội nghị đã bắt đầu rồi mà vẫn còn có người trà trộn vào được.
Dù sao thì Dương Chấn còn trẻ, ăn mặc rất bình thường, nhìn không giống người có tư cách tham gia hội nghị chút nào, trong tiềm thức cho rằng Dương Chấn đã lẻn vào.
Mọi người tuy rằng bối rối nhưng vẫn chưa kịp phản ứng, cũng không có ai phát ra âm thanh nào. Ngay cả những cuộc tranh cãi nảy lửa vừa rồi cũng lần lượt dừng lại.
Hầu như không ai nói gì nữa, chỉ có một số người thì thầm với nhau, thảo luận về sự xuất hiện đột ngột của chàng trai trẻ rốt cuộc là chuyện gì.
Lúc này, Kimura Itto đột nhiên lên tiếng, tức giận hét lên: “Thằng nhãi này từ đâu đến? Xem đây là khu vui chơi à? Nhân viên an ninh hội trường Cửu Châu của các ông làm ăn kiểu gì vậy? Một đám vô dụng, thế mà tùy tiện để loại chó mèo gì cũng lẻn vào được!”
Vốn dĩ ông ta đã không hài lòng với việc Tam trưởng lão và một nhóm nhân viên an ninh yêu cầu ông ta tạm cất thanh trường kiếm mà ông ta luôn mang theo bên mình ở cửa hội trường, lúc này ông ta lại nhìn thấy một chàng trai trẻ tuổi đột nhiên xông vào trong hội nghị, điều này khiến cơn tức trong lòng ông ta lập tức bộc phát.
Đầu tiên là Kimura Itto sỉ nhục Cửu Châu một phen, sau đó dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Dương Chấn, dùng quốc ngữ không lưu loát của mình, tự cho là mình rất bá đạo, gào thét lên: “Loại tạp nham này, cút khỏi đây mau!”
Nghe thấy lời lăng mạ, Dương Chấn lập tức cau mày, ánh mắt trở nên càng lạnh lùng hơn.
Nếu không phải đây là hội trường hội nghị của Yên Đô, Dương Chấn có lẽ đã sớm tát chết Kimura Itto đang gào thét kia chỉ bằng một cái bạt tai.
“Câm miệng!”
Lúc này, Tam trưởng lão theo sau lưng Dương Chấn cũng xuất hiện, nhìn Kimura Itto đang nổi khùng nổi điên kia rồi hét một tiếng.
Tất cả mọi người đều sửng sốt, không ai ngờ rằng sau khi Tam trưởng lão xuất hiện, thay vì dạy dỗ thanh niên đột nhiên xông vào kia thì lại trực tiếp quát mắng đại biểu của thế lực nước ngoài.
Chưa hết, Kimura Itto còn chưa kịp phản ứng thì Tam trưởng lão tiếp tục lạnh lùng nói: “Ông tưởng ông là ai? Có tư cách gì mà đuổi cậu ấy ra? Ông muốn cút thì tự cút đi, đây là hội trường của Cửu Châu, không phải là nơi để ông hò hét lung tung”
Bị quát tháo và trách mắng ngay trước mặt mọi người, thậm chí còn bị ra lệnh đuổi khách, khóe miệng Kimura Itto giật giật. Đây là lần thứ hai ông ta bị Tam trưởng lão quát mắng kể từ khi đến Cửu Châu.
Trong ánh mắt Kimura Itto không hề che giấu sát ý với Tam trưởng lão, sau đó liếc nhìn Dương Chấn bằng ánh mắt hung ác giống như vậy, rồi mới hừ một tiếng, không nói thêm gì nữa.
Tam trưởng lão cũng lạnh lùng liếc nhìn Kimura Itto, sau đó xoay người ngồi vào chỗ.
Điều này khiến tất cả mọi người hoang mang, ngay cả Tam trưởng lão cũng đứng ra bảo vệ và không đuổi ra ngoài, rốt cuộc chàng trai trẻ này là ai?
Khi mọi người đang thắc mắc và bàn tán với nhau, Dương Chấn vừa đi về phía ghế chính của hội trường, vừa bình tĩnh nói: “Tôi tên là Dương Chấn, tôi đến đây đại diện cho Cửu Châu tham dự hội nghị!”
Dương Chấn vừa nói ra lời này, lập tức gây nên một trận náo động.
Lúc này Bạch Vĩnh Khang đột nhiên cười phá lên nói: “Ha ha ha ha... oắt con, tôi thấy cậu tới đây kiếm chuyện chứ gì?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất