Diệp Mạn bỗng sững người, trước đây người tới nhà họ Diệp gây sự, đa phần đều có mưu đồ bất chính đối với bà ta, bởi vì bà ta không tuân theo nên mới ra tay với bà ta.
Mà lần này, thế mà có người muốn trực tiếp giết bà ta.
Diệp Mạn có chút không hiểu, bình thường bà ta cũng chưa từng trêu chọc ai, theo lý mà nói không nên có người bỏ một lượng lớn linh thạch thượng phẩm mời cường giả tới giết bà ta mới đúng.
Diệp Mạn không nhịn được mà hỏi tiếp: “Rốt cuộc là ai phải các người tới?”
Tuy nhiên, người che mặt không định nói cho Diệp Mạn, anh ta nhấc thanh trường kiếm trong tay lên, cười nói với Diệp Mạn: “Chúng tôi cầm tiền làm việc thì sẽ tuân theo quy tắc, đương nhiên không thể nói cho bà biết người mời chúng tôi, có trách thì trách bà đã đắc tội với người không nên đắc tội!”
Diệp Mạn nhíu mày, bà ta không cam tâm, tiếp tục nói: “Chỉ cần anh nói cho tôi biết là ai mời các người, tôi có thể trả cho anh một khoản linh thạch thượng phẩm lớn!”
“Đương nhiên rồi, đối phương trả bao nhiêu linh thạch thượng phẩm để mời anh, tôi có thể trả anh gấp ba lần, chỉ cần bây giờ anh quay lại giết người mời anh!”
Người che mặt cười lạnh một tiếng, nói: “Mọi người đều nói Diệp gia chủ bà là một người phụ nữ rất thông minh, nhưng tôi nhìn thế nào cũng thấy bà giống một con lừa ngu, làm nghề này của chúng tôi, sao có thể làm loại chuyện đó được chứ?”
Vào lúc này, Dương Chấn đột nhiên nói với người che mặt: “Là Bạch Vĩnh Khang của Bạch Báo Tông mời các người nhỉ?”
Vốn Dương Chấn cũng cảm thấy khá bất ngờ khi còn có người dám tới nhà họ Diệp gây sự, cuối cùng anh nghĩ một lượt tất cả những người có khả năng, cuối cùng anh khẳng định, chỉ có Bạch Vĩnh Khang vừa rời đi chưa lâu.
Ở thế giới mới hiện nay, người có khả năng tới nhà họ Diệp gây sự nhất cũng chỉ Hoàng Hạc Phi, người của Bạch Vân Tông và người của Bạch Báo Tông.
Hoàng Hạc Phi biết rất rõ thực lực hiện nay của Dương Chấn khủng khiếp cỡ nào, đương nhiên ông ta không thể tới tìm Dương Chấn, nếu không lúc đó ông ta cũng không thể chọn lén lút chạy trốn.
Còn về Bạch Vân Tông, bọn họ trong thời gian ngắn chắc sẽ không tìm được anh, cho dù tìm được, bọn họ nhất định cũng sẽ cử võ giả rất mạnh, chắc chắn sẽ không phải hai võ giả trước mắt này.
Vậy nên, Dương Chấn phán đoán, chỉ có Bạch Vĩnh Khang hoặc Bạch Vĩ.
Bọn họ trước đó tới nhà họ Diệp với mục đích không đơn thuần, bọn họ không hy vọng Diệp Mạn tham gia hội thảo, mà thái độ của Diệp Mạn luôn rất kiên quyết nên bọn họ đương nhiên không hy vọng Diệp Mạn còn sống.
Hai người che mặt sau khi nghe thấy lời của Dương Chấn, bỗng nhiên nhíu mày, sâu trong ánh mắt lóe lên sự bất ngờ, tuy nó xẹt qua rất nhanh nhưng vẫn bị Dương Chấn nhìn thấy.
Có điều, người che mặt không thừa nhận, mà nói với Dương Chấn: “Oắt con, tôi không biết Bạch Báo Tông mà cậu nói là thế lực nào, cũng không quen Bạch Vĩnh Khang gì đó!”
“Tôi chỉ cầm tiền làm việc thay cho người khác mà thôi, nơi này không có chuyện của cậu, cậu tốt nhất cút ngay ra ngoài!”
“Đối phương không có trả linh thạch để lấy đầu của cậu, vậy nên tôi cũng lười đối phó cậu, bây giờ tôi cho cậu cơ hội sống, lập tức ra ngoài!”
“Nếu không thì đừng trách tôi không khách sáo!”
Tuy ngoài mặt người che mặt nói như vậy, nhưng trong lòng ông ta có vài phần kiêng kỵ đối với Dương Chấn.
Sau khi có được sự khẳng định của Dương Chấn, anh ta biết Dương Chấn chắc chắn không dễ đối phó, lúc này anh ta không muốn giao thủ với Dương Chấn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất