Từ cái thời khắc mà Dương Chấn bắt được linh kiếm, ông ta đã ý thức được Dương Chấn tuyệt đối không phải là đơn giản như vẻ bên ngoài vậy, đối với thân phận của Dương Chấn cũng có suy đoán.
Ngay lúc Dương Chấn nói ra là chủ nhân của Kiếm Thần Vương chân chính, chủ sạp hàng nghĩ đến thanh Thần Vương Kiếm thật của Hợp Hoan Tông kia, đúng là bị ngài Dương thần bí và khủng bố kia lấy đi.
Cho nên lập tức kết luận Dương Chấn chính là vị kia, nếu không không thể có người đàn ông trẻ tuổi da trắng như vậy thứ hai, có thể tiếp được một kiếm vừa rồi, càng không thể tản ra một loại khí thế khủng bố như thế, lúc này ông ta hối hận không thôi.
“Từng nghe đến tôi ư, xem như là có chút bản lĩnh!”
Dương Chấn khinh miệt cười.
Chủ sạp hàng nào còn dám kiêu ngạo như trước, lúc này bảo ông ta làm chó cho Dương Chấn ông ta cũng đồng ý.
Nghe lời nói của Dương Chấn, liên tục gật đầu: “Vâng ngài Dương, tôi từng nghe nói đến ngài, cầu xin ngài cho tôi thêm một cơ hội!”
Mã Tuân thấy chủ sạp hàng bị Dương Chấn dọa thành như vậy, đối với Dương Chấn cũng là càng ngày càng thấy kính nể, tâm trạng vốn luôn căng thẳng cuối cùng cũng buông xuống.
Đồng thời, cuối cùng anh ta cũng hiểu được vì sao Dương Chấn vừa rồi lại có thể một câu kết luận Thần Vương Kiếm trước mắt là giả.
Đúng lúc này, Dương Chấn đột nhiên tiếp tục nói: “Có một vài cơ hội, chỉ có một lần, làm sai nên bị trừng phạt!”
Chủ sạp hàng vừa nghe, sắc mặt thay đổi, trực tiếp quỳ trên mặt đất dập đầu: “Ngài Dương nói không sai, tôi nguyện ý chịu phạt!”
Dương Chấn lại trực tiếp đưa tay lên, một chưởng đánh vào người chủ sạp hàng.
“Uỳnh!”
Theo một tiếng trầm đục, chủ sạp hàng vốn còn đang cầu xin tha thứ, cơ thể lập tức hóa thành một đám sương máu, không đợi Mã Tuân nhìn rõ, đã bị gió lạnh trong núi thổi tan.
Chủ sạp hàng đến chết cũng không ngờ, trừng phạt trong lời Dương Chấn thế mà lại là để ông ta chết.
Mà ngay cả Mã Tuân bên cạnh, cũng bị một chưởng này của Dương Chấn dọa không nhẹ, anh ta đã từng gặp không ít cường giả, mà có thể làm được như Dương Chấn, vẫn là lần đầu thấy.
“Anh Chấn, sau này anh đi đâu cũng mang theo em với, em muốn luôn đi theo bên cạnh anh!”
Mã Tuân lấy lại tinh thần, vô cùng nghiêm túc đối với Dương Chấn.
Trước khi Dương Chấn đi đến trung giới cổ võ, thực lực còn không có mạnh mẽ đến như vậy, nhưng mà lúc ấy Dương Chấn từ chối mang theo anh ta.
Hôm nay, nhìn thấy Dương Chấn mạnh mẽ, Mã Tuân càng ngày càng khát vọng với thực lực mạnh mẽ, hy vọng có thể đi theo bước chân của Dương Chấn.
Lúc này, Dương Chấn cũng không còn từ chối, nói một tiếng được, hơn nữa lần này trở về, Dương Chấn cũng định mang theo Mã Tuân đi theo.
Dù sao, chỉ có ở những nơi cao hơn, thì mới có nhiều cơ hội phát triển đối với tu vi của Mã Tuân.
Lúc trước đến trung giới cổ võ, không biết nước ở trung giới cổ võ sâu cạn, cũng không dám tùy tiện mang theo Mã Tuân chịu chết, bây giờ đã trấn áp được hai tòa thành lớn, dẫn Mã Tuân theo, ít nhất có biện pháp cam đoan Mã Tuân an toàn.
Dương Chấn cũng hy vọng, những người anh em tốt bên cạnh, thực lực đều có thể trở lên càng mạnh.
Hai người tiếp tục đi về phía đường núi, tìm kiếm những gian hàng khác.
Trên đường, Dương Chấn thở dài, cảm khái nói: “Thật là không ngờ, thế giới mới lại đi đến nước này, chỉ là một con kiến hội chẳng ra làm sao, cũng có thể chạy đến gây sóng gió!”
Lúc trước khi rời đi, thế giới mới dù sao cũng là cường giả như vậy, nào có hèn mọn như vậy.
Ngay lúc Dương Chấn cảm thấy không thú vị, chuẩn bị rời khỏi hội chợ triển lãm thì ánh mắt đột nhiên nhìn về phía một sạp hàng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất