Tuy thực lực của Diệp Mạn không bằng Triệu môn chủ trước mắt, nhưng dù sao bà ta cũng là một hào kiệt trong phái nữ, bà ta lập tức vung trường kiếm trong
tay.
Xung quanh không ngừng phát ra âm thanh xé gió đầy sắc lạnh, Triệu môn chủ cũng cẩn thận ứng đối.
Diệp Mạn ra tay chiêu nào cũng là sát chiêu, Triệu môn chủ không cẩn thận sẽ bị chém, vậy nên lúc này ông ta rất cẩn thận.
“Tiện nhân chết tiệt, bà dám động thủ với Triệu môn chủ của chúng tôi, thật là không biết sống chết!”
Người đàn ông hống hách mắng chửi, sau đó ông ta cũng dẫn theo những đồng đội khác điên cuồng công kích đối với các cường giả của nhà họ Diệp.
Diệp Mạn trước kia cao cao tại thượng, có khi nào từng bị người khác sỉ nhục như này, cho dù có thì mộ của kẻ đó cũng xanh cỏ rồi.
Lúc này ông ta lại mắng chửi bà ta ở trước mặt mọi người, bà ta lại không thể làm được gì đối phương.
Triệu môn chủ lại cười nói với vẻ giỡn mặt: “Nói chuyện với phu nhân kiểu gì đấy? Sau này Diệp gia chủ chính là phu nhân của chủ nhân các người!”
Người đàn ông hống hách mặt mày dữ tợn, mỉm cười gật đầu nói đúng.
Diệp Mạn tức tới nỗi mặt mày lúc đỏ lúc trắng, ngay lập tức tăng lực lượng trên tay.
Nhưng trong hai phút ngắn ngủi, sau khi Triệu môn chủ đánh mạnh một chưởng vào vai của Diệp Mạn, Diệp Mạn phun ra máu, cơ thể trực tiếp bay ra ngoài.
“Gia chủ!”
Mọi người của nhà họ Diệp nhìn thấy cảnh này thì rất phẫn nộ.
Diệp Mạn một tay ôm bả vai đau nhức, một tay dùng trường kiếm chống dưới đất, lúc này mới đứng dậy một cách khó nhọc.
Nhưng vào khoảnh khắc Diệp Mạn vừa đứng dậy, Triệu môn chủ đã xuất hiện ở sau lưng Diệp Mạn, sau đó một cánh tay kẹp chặt cái cổ trắng nõn của Diệp
Man.
Diệp Mạn tức giận vô cùng nhưng bà ta đã không có sức phản kháng, chỉ có thể tức giận nói: “Ông muốn làm gì? Thả tôi ra!”
Triệu môn chủ bỗng cười tà ác, nói: “Làm gì ư? Ha ha ha... ngoài bà ra, bà nói xem tôi còn có thể làm gì?”
"Ha ha ha ha..."
Lời của ông ta lập tức khiến đám người đàn ông hống hách kia cùng nhau phát ra tiếng cười điên rồ.
Triệu môn chủ tiếp tục nói với Diệp Mạn: “Mấy năm nay tôi luôn rất ngưỡng mộ hào kiệt nữ như Diệp gia chủ, hôm nay đích thân tới đây là muốn đón Diệp gia chủ tới nhà họ Triệu chúng tôi, giao lưu sâu với tôi một phen.
Diệp Mạn sao có thể không biết ý trong lời nói này của Triệu môn chủ, bà ta bỗng phẫn nộ mà chửi: “Đồ bỉ ổi vô sỉ! Đồ khốn hạ lưu! Ông đang muốn chết!”
Triệu môn chủ bỗng hừ lạnh một tiếng, đưa tay kia ra, bóp lấy cằm của Diệp Mạn, cưỡng ép bà ta dựa vào trước người mình: “Bà tưởng tôi không biết hiện nay nhà họ Diệp của các người là một đám phế vật, tùy tiện một thế lực nào cũng có thể dễ dàng tiêu diệt nhà họ Diệp các người!”
“Bây giờ tôi cho bà hai con đường, con đường thứ nhất là tôi cưỡng chế đưa bà đi, bắt bà trở thành đồ chơi của tôi, đợi sau khi tôi chơi chán thì thưởng bà cho đám anh em dưới trướng của tôi, để bọn họ cũng được nếm thử mùi vị của gia chủ nhà họ Diệp ở Yên Đô nước Cửu Châu.
Nghe thấy những lời này, đám đàn ông người hống hách kia giống như một đàn sói đói, kích động tới mức hai mắt đỏ ngầu, nước miếng cũng sắp chảy ra, nếu không phải ngại Triệu môn chủ ở đây thì bọn họ đã ngay lập tức xé nát quần áo Diệp Mạn rồi.
Diệp Mạn tức tới mức phun ra một ngụm máu nữa, suýt nữa ngất đi, bà ta đâu từng chịu nỗi nhục như này, bà ta liều mạng giãy dụa, nhưng cuối cùng vẫn không thoát được khỏi ma trảo của Triệu môn chủ.
Nhất thời, trong lòng Diệp Mạn trở nên rất lo lắng, nói thế nào bà ta cũng chỉ là phụ nữ, gặp phải loại chuyện như này tất nhiên hoảng hốt và kinh hãi.
Bà ta không khỏi nói thầm trong lòng: “Lẽ nào lần này nhà họ Diệp thật sự không thoát được kiếp nạn này sao? Không ai có thể cứu được mình sao? Nếu... Dương Chấn còn ở đây, nó nhất định sẽ giết hết đám súc sinh này nhỉ... Haizz... chỉ đáng tiếc, nó đã tới nơi xa xôi kia...
Cho dù trong lòng bọn họ cũng cảm thấy chuyện này không có khả năng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất